Tôi không phải là một con người thích những tác phẩm văn học kinh điển, hay những tác phẩm đã đoạt giải văn học. Trước khi mua cuốn sách này, tôi là một kẻ mơ mộng, tôi thường xuyên đọc thể loại giả tưởng, viễn tưởng.
Thế nhưng, từ năm 2016, khi vừa bước ra khỏi cánh cổng đại học, tôi đã nhận thấy sự khó khăn của cuộc sống thế nên đôi lúc tôi nhìn cuộc đời theo con mắt khá u ám. Và tên cuốn sách “Từ thăm thẳm lãng quên” thực sự ấn tượng với tôi.
Mặc dù cái tên nghe khá hay, khiến tôi có một chút cảm giác buồn mang mác, thế nhưng câu chuyện mà Patrick Modiano kể lại thực sự khác lạ. Một câu chuyện không có bắt đầu, và cũng chả có kết thúc. Cảm giác như tất cả nhân vật trong truyện đều bước ra từ hư không, rồi lại mất hút về hư không.
Đến bây giờ, khi đọc xong quyển sách, tôi cũng không chắc rằng mình biết tên của nhân vật chính, và cũng không có nhiều lời miêu tả về ngoại hình, tính cách, con người hay nơi chốn một cách rõ ràng của người này. Chỉ biết rằng anh ta khá trẻ, chỉ tầm 20 tuổi và làm nghề bán sách để kiếm sống qua ngày.
Còn những nhân vật khác thì sao? Jacqueline, Van Bever, Peter Rachman, Linda… tất cả cũng đều mơ hồ và cũng là những con người xa lạ, đột nhiên xuất hiện trong cuộc sống của nhân vật chính rồi đột nhiên biến mất.
Câu chuyện chỉ đơn giản xoay quanh mối quan hệ giữa nhân vật chính và những con người kia. Họ tình cờ gặp nhau, tình cơ thân thiết. Đặc biệt , với Jacqueline, chỉ với vài tháng ngắn ngủi mà lại có thể tạo được một mối quan hệ vừa gần gũi, vừa xa lạ. Một mối quan hệ không tên.
Tuy nhiên, diễn biến của câu chuyện lại thật nhẹ nhàng. Không hẳn là không có cao trào, mà hình như là Patrick Modiano không thích sự cao trào đó, mà cứ từ tốn diễn trôi đi. Nhưng có lẽ sự từ tốn đó lại khiến cho tôi cảm thấy mình muốn đọc tiếp để biết được kết cục sẽ ra sao. Liệu cuộc sống của nhân vật chính, của Jacqueline, Rachman hay Van Bever sẽ thế nào?
Cuối cùng, tất cả sự mong đợi của chẳng có gì ngoài 1 khoảnh khắc ngắn ngủi của Jacqueline và nhân vật chính sau 15 năm gặp lại. Rồi sau đó, một lần nữa, cũng như các mối quan hệ khác, tất cả cũng nhanh chóng tan biến như mây gió.
Nhiều lúc thấy cuộc đời có một cái gì đó lạ lùng. Nếu đọc cuốn sách này năm 2017, khi mới mua thì có lẽ tôi không cảm nhận hết được câu chuyện, vì tác giả viết theo cách rất lơ lửng, không đầu, không cuối, không rõ ràng. Chưa kể đến cách cư xử của nhân vật khiến tôi không hiểu tại sao họ có thể làm như vậy. Có người sẵn sàng liều mình làm việc sai trái, có người thì lợi dụng người khác để đạt được ham muốn của bản thân, có kẻ lại ngu ngốc để rồi thứ nhận về là con số không tròn trĩnh.
Nhưng tới nay, sau khi trải qua vài biến cố, bản thân tôi cũng đã suy nghĩ khác đi nhiều. Cuộc sống quả thật có quá nhiều điều chúng ta không nghĩ tới, nhưng nó vẫn xảy ra được. Các mối quan hệ đến rồi đi nhiều khi rất chóng vánh như câu chuyện. Có người đến rồi ở lại mãi, có người thì đến nhanh, đi cũng nhanh cũng có người đến, dừng chân lại rất lâu nhưng rồi cũng ra đi. Có những hình ảnh phảng phất từ quá khứ, hay những điều khiến con người ta vương vấn, chung quy lại, tất cả chỉ là còn lại chỉ là những kỷ niệm. Những kỷ niệm “Từ thăm thẳm lãng quên”