Tôi chẳng nhớ lý do vì sao mà mình lại có cơ hội kết bạn với chị trên facebook, dù rằng chưa từng nói chuyện lần nào nhưng tôi thường xuyên thấy bài viết của chị xuất hiện trên newfeed với nhiều ý kiến, quan điểm cá nhân về các vấn đề xã hội, và đôi khi là những bài viết của chị về cuộc sống của bản thân. Qua những bài viết trên facebook cá nhân cũng như trên blog http://nhihexe.com, tôi biết chị là một người thích đọc sách, du lịch và điều lớn nhất, chị là một fan cuồng của đội tuyển Đức và chị đang sinh sống ở Đức, nơi từng nằm trong kế hoạch của tôi.
Tuy nhiên, có lẽ tôi sẽ dừng đọc bài viết của chị trên facebook hay blog nếu như cuốn sách Không có giờ hoàng đạo được lên kệ vào cuối năm 2018. Cuốn sách làm tôi lại tò mò hơn về chị, làm cách nào mà chị có thể sang Đức một mình và ở lại rồi trở thành công dân Đức , chị đã thay đổi cá tính của bản thân thế nào và cuộc đời chị đã xảy ra những biến cố gì mà khiến văn phong của chị có chút đặc sắc. Và sau bao nhiêu lần đắn đo, tôi đã cầm được trên tay cuốn sách của chị để hiểu rõ hơn về tính cách, cuộc sống, con người của chị.
Nội dung cuốn sách đúng như lời đầu sách, đây không phải là một cuốn sách chuẩn theo một thể loại nào đó, nó đan xen giữa tản văn, tự truyện hay self-help. Bảo là tự truyện vì có lẽ phần lớn nội dung sách là những đoạn hồi ức một cô gái quyết định rời bỏ đất nước Việt Nam thân thuộc để đến với đất nước Đức xa xôi, nơi luôn là niềm mơ ước được đặt chân tới của chị. Giữa những khoảng hồi ức đó, lại lồng thêm những hồi ức xa xôi hơn, về mối tình của chị trước, về gia đình, về những muộn phiền trắc trở khiến chị muốn rời xa mảnh đất thân thuộc để tìm tới nơi bình yên hơn, đầy màu sắc tươi đẹp hơn.
Lời văn của cuốn sách đôi lúc thì mạnh mẽ, mang phong cách hiện đại của châu Âu, đôi lúc giàu cảm xúc đằm thắm của phương Đông là tôi cảm thấy nó đến rất tự nhiên, giống như cách viết tản văn vậy. Chị gửi gắm cảm xúc của mình qua từng sự việc, từng con chữ, qua từng trích dẫn để người đọc có thể thấy rõ được từng bước đi, từng vấn đề trắc trở mà chị gặp phải và rồi để nhận ra rằng, Nhi Hexe là một người mạnh mẽ, dám đối diện với quá khứ đen tối của bản thân, vượt lên để rồi tìm kiếm được hạnh phúc riêng của mình.
Đọc xong quyển sách “Không có giờ hoàng đạo”, tôi thấy rằng cuộc đời ai cũng đều có những thăng trầm nhất định. Đương nhiên có những người không may mắn hơn nhiều người vì gặp phải những vấn đề, khó khăn vượt quá khả năng kiểm soát của bản thân. Thế nhưng một lúc nào đó, mọi cố gắng của bạn sẽ đạt được kết quả tốt hơn, và rồi có thể ai cũng đều tìm thấy được con đường tươi sáng để tiếp bước sau những chuỗi ngày đen tối mà không cần thiết phải tin tưởng, đợi chờ vào những tín ngưỡng không chắc chắn, giống như việc xem giờ hoàng đạo vậy.