Đợt này trên mấy page về sách như Nhã Nam, Trạm đọc cứ đăng bài giới thiệu về cuốn “Ngắm tuổi trẻ quay cuồng trong tĩnh lặng”, thế nên mình cũng theo phong trào mua về đọc. Có chút bất ngờ khi cầm cuốn sách trên tay và đọc thấy dòng chữ Mann Up, một page khá nổi trên facebook với những bài viết, trích dẫn được nhiều người share và comment.
Tuy nhiên, bản thân mình lại không có chút ấn tượng nào tốt về page này do nhiều bài viết khá sến sủa cộng với việc từng gây “war” với vozers (mình có theo dõi voz nhưng không phải vozer). Vì thế mà ngoại trừ thiết kế bìa sách thì ấn tượng ban đầu của mình về cuốn sách cũng không được tốt cho lắm.
Những chương đầu tiên của sách, mình cảm thấy khá nhàm chán. Những lời khuyên, những chia sẻ ở những chương đầu dường như là những điều được copy lại từ những cuốn sách khác mà mình đã đọc như “Chênh vênh 25”, “Bước chậm lại giữa thế gian vội vã“… rồi cho thêm một vài câu nhận xét vô thưởng vô phạt, không điểm nhấn.
Nhưng chẳng phải tự nhiên mà cuốn sách trở thành “hot trend” cho những người thích đọc sách trong thời gian vừa qua. Càng đọc về phía sau, càng cảm thấy nhiều điều tuy đã cũ, đã nhàm nhưng lại sâu lắng và chân thực. Có lẽ do những bài viết sau được viết khi tác giả đã trải qua nhiều chuyện vui buồn, cho nên những con chữ cũng mang theo những cảm xúc nhiều hơn. Tuổi trẻ, thanh xuân là khoảng thời gian quý báu mà bạn được phép sai, sai càng nhiều, càng lớn càng tốt. Chính những chương sách cũng thể hiện được phần nào tuổi trẻ của tác giả, có thiếu sót ở đầu nhưng càng sau càng tốt hơn.
Đọc xong cuốn sách, nó làm mình nhớ tới bản thân 3 năm vừa qua. 26 tuổi, trải qua ba năm dài với nhiều thất bại từ chuyện tình cảm, công việc, sự nghiệp cho tới sức khoẻ khiến bản thân cũng nhận ra nhiều điều, nhiều chân lý về cuộc sống hơn. Điều lớn nhất bản thân mình cần lúc này có cõ lẽ chỉ là thời gian. “Give yourself time” rồi mọi thứ sẽ ổn. Giống như chương cuối cuốn sách này vậy
Hãy cứ chịu đựng, cho đến ngày mọi thứ trở nên có ý nghĩa